Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn. Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi. Và trong những khoang tàu kia đang diễn ra những gì? Chắc là có một chủ tàu đang chửi kẻ yếm thế: Mày ngu như lợn.
Chị cả đi lấy chồng để lại căn phòng. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế.
Thôi nhé, cất ngay đi. Dù lúc này mắt không có nước. Đầy đủ vật chất nhưng tự cô lập, thiếu căn bản nhận thức, gần nhau nhưng không hiểu nhau.
Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân. bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Trong việc chọn một cách biểu khác hoặc chuyển hẳn sang biểu đạt cái khác.
Những nghệ sỹ có lượng tác phẩm đồ sộ, ngoài khía cạnh nghị lực và tài năng còn thường là những người có sức vóc hơn bình thường. Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi. Có lẽ với cái vỏ to hơn, anh ta không vứt.
Chúng nhan nhản và đầy bon chen. Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận. Lại kể đến chuyện khán giả cứ đến pha sôi động là đứng dậy cả lượt khiến thằng em tớ và tớ bị che mất tầm nhìn bàn thằng thứ hai của đội Việt Nam.
Đang định đứng lên đi ăn. Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi. Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé.
Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa. Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng. Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.
Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn. Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố. Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.
Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm. Tôi không muốn đi đâu cả. Câu chuyện ngụ ngôn đó, không hiểu bác tôi có nhớ không.