Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn. Khi bạn phải đánh nhau hoặc làm lành với chính mình, thật khó. Trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.
Để không bao giờ khuỵu xuống cả. Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế. Ông viết tất cả, không sửa chữa.
Nó rất giống tôi nhưng đơn giản là vì nó đọc và hiểu ít hơn nên nó chưa dung hòa được. Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ. Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm.
Pha bóng nguy hiểm đầu tiên của trận bán kết 1 qua đi. Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn. Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị.
- Còn tôi không tin vào sự thành thật của ông. Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ. Nên cứ phải từ từ từ từ.
Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác. em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi Từ đó có thể suy ra thế giới hơn 6 tỷ người được điều hành vận mệnh chỉ bởi độ vài ngàn, vài chục ngàn người.
Còn tự thân kiểm chứng thì không phải ai cũng nghĩ nhiều và hiểu nhiều về mình. Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại. Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không.
Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Bố nhường khán đài A cho chúng tôi. Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung.
Và việc bạn liệt kê này cho thấy bạn không định khoe đau mà chỉ muốn sự việc được nhìn nhận một cách công bằng hơn. Dù sao cũng có lẽ là một phần của truyền thống. Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết.
Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó. Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm. Cái sịt mũi không còn là cái sịt mũi do bị cảm.