Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay. Cây Bốn Lá thần kỳ đó sẽ mọc trong khu rừng Mê Hoặc, phía sau thung lũng Lãng Quên. Đó là một cảnh tượng đáng kinh ngạc.
Những người thấy được sự khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự đã đạt được những kết quả ngoài mong đợi trong công việc. Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. - Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta.
Và tôi tin rằng mình sẽ làm được. Khi Sid chuẩn bị đứng dậy đi, Sequoia lên tiếng: Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau.
Đừng dài dòng nhiều chuyện làm ta mệt. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Ngày mai Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong.
Mụ ta đứng ngay bên cạnh Nott, thân hình lập lòe phản chiếu những tia sáng hắt ra từ đống than lửa anh đã thắp đêm qua. - Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu. Nott vội vàng nhảy lên ngựa và biến mất trong màn đêm đen tối của khu rừng, phi như bay về phía cung điện của nhà vua.
Chàng tự hỏi không biết nên gặp ai đây. May mắn phải do chính người đó tạo ra. Bất cứ ai làm như con thì cũng sẽ nhận được may mắn mà thôi Ta chỉ làm cái việc mà ta luôn làm.
Đất ở chỗ cây bốn lá mọc luôn cần trong tình trạng đầy nước. Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình. Chính điều này đã luôn giúp chàng nhìn và hướng về phía trước.
Nó thật đến độ chàng chắc chắn rằng đây là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ lần đầu tiên mọc lên. Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình. Bà có thể nói chuyện với ta không?
Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây. - Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Để ta giải thích cho mọi người rõ thêm. Cảm thấy khát, Nott bèn đi theo âm thanh của nước.
Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao. Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ. - Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ.